Đâu là thời điểm hạnh phúc nhất ở Taipei?

Chắc chắn là vào 1 buổi sáng, khi mình ngồi sát cửa sổ trên băng ghế đơn của chiếc xe bus 672 (chiếc xe này sẽ đi qua khu Gongguan và Zhongxiao Fuxing đó nha) , nghe một bài rất tử tế của Châu Kiệt Luân ( có nghĩa là nhẹ nhàng, không gào thét quằn quại hay bắn thứ ráp nửa mùa mà ngay cả bọn Đài cũng ko hiểu được :v), nhìn mọi người qua ô cửa kính đục ngầu vì sương. Lúc đó mọi thứ thật đẹp. Góc phố đẹp, hàng cây cũng đẹp, chiếc cầu Fuhe bắc ngang thành phố chao ôi hôm nay sao cũng đẹp :v .  Xe đi chầm chậm qua góc ngã tư tiệm bánh 85* Bakery có cô gái bận chiếc váy sọc caro đậm màu nâu, 1 tay cô áp vào cốc cà phê giấy, tay còn lại vén mái tóc vừa xõa xuống che mất mẩu tin trên tờ báo sáng cô đang cúi xem. Chỉ vậy thôi mà sao bọn mình thấy bình yên dễ sợ. 1 lát nữa, xe chạy qua phía công viên nhỏ, ko biết gọi là công viên có đúng ko vì ở giữa là 1 sân bóng, chung quanh là nhiều thằng nhóc đang giành nhau một quả bóng lăn tít mù.Thằng nhóc mặc áo thủ môn quơ tay và la lên Ni lai lah ( Mày ngon lại đây :v) hay cái gì đó, mình đoán, rồi 1 thằng nhóc khác chạy vồ tới đá vào lưới cả dép cả bóng ,sau đó tụi nó cười, mắt híp lại và ôm nhau quằn quại, lăn qua lăn lại trên nền.

Khi đó, chiếc ipod Shuffle ngốc nghếch đã chuyển sang 1 bài khác của Angus, tim mình bắt đầu mềm ra, ướt át và sến súa khó tả.

Lúc này đã có vài người đi xuống, vài người khác đã lên xe mà không ai quên nói lời cám ơn. Bác tài xế có 2 mắt đen thui mỗi lần như vậy tay vẫn cầm vô lăng nhưng xoay hẳn người sang bên, la lớn như sợ người kia không nghe thấy “Hảo hảo Xie xie”.

Nhớ lần đầu trông thấy , mình gật gù, ờ mấy người gì mà dễ thương dữ.

Nên mình thích xe bus, vì hoàn toàn khác với một chiếc taxi, cái thứ vàng vàng mà người ta hay ví với tình yêu và NewYork (xin lỗi 2 cái này ko có liên quan), và được gọi là 小黃 (tiểu vàng :v ) nếu bạn tới ở Taipei. Muốn đi phải vẫy hoặc gào lên thì xe mới dừng lại.Nếu trên xe đã có người rồi thì chắc chắn phải bắt 1 chiếc xe khác. Muốn đi đâu thì đi, thường là đi 1 đoạn đường không dài vì sợ tốn kém. Đến nơi rồi thì phải trả tiền trọn vẹn ( thường là rất đắt) cho lần đi cuả mình.

Đường Xe Bus Ở Taipei | Nguồn: Vsco

Còn xe bus, nó có vẻ giống với một cuộc đời. Xe chỉ dừng ở trạm,phải thât nhanh chân nếu không muốn lỡ chuyến xe. Đến quá sớm hay quá trễ, bạn sẽ phải đứng chờ, nên nép vào cột điện để tránh gió, lẽ ra là hút điếu thuốc sẽ ấm hơn, nhưng hẳn là ko rồi vì hút thuốc có hại cho sức khỏe. Lên xe rồi, may mắn thì còn ghế ,ko thì sẽ lọt thỏm giữa những người và người. Đôi khi cũng cần phải nhường chỗ cho người khác. Và bạn sẽ có thời gian nhìn ngắm những người xung quanh: 2 ông bà già dựa đầu vào nhau, 1 em sinh viên ngủ mê mệt miệng há hốc sau nhiều giờ NGỦ miệt mài khác trên lớp (:v ), 1 bà giáo ko còn trẻ tóc xoăn tít mặc chiếc váy thun kim tuyến, khởi sự với bạn và say sưa kể về 1 câu chuyện dĩ vãng đã qua mà chắc chắn bạn ko thể hiểu nổi, chỉ tưởng tượng rằng bả đang nói về Quách Phú Thành hay Lưu Đức Hoa hay Châu Kiệt Luân gì thôi nên bạn sẽ gật gật liên hồi và cười cười. Bả nom rất chất. Vậy đấy bạn sẽ gặp bất kì ai,  và cuối cùng, nó sẽ là 1 chuyến đi dài, nếu bạn vẫn nấn ná ko xuống xe mà cố ngồi để đi 1 vòng quanh quẩn với lộ trình cũ. Nên bạn phải quyết định thôi, đâu sẽ là trạm kế tiếp.

Bọn mình từng nghĩ phải tìm hạnh phúc ở nơi nào xa xôi lắm, nhưng thực ra nó ở ngay đây, chỉ là mình vô tình quên mất mà làm rơi vãi lung tung những hạnh phúc mình không nhận ra.

Vì thế, leo lên xe bus, nhặt đi và đừng nghĩ suy 🙂

p/s nhẹ: 50 sắc thái of sến kết hợp với chiếc xe bus 2 tầng vòng quanh ở Taipei được đem đến ngay bằng đường link này https://www.kkday.com/en/product/10851.

Lần đầu tiên xuất hiện ở Taipei luôn, chiếc bus 2 tầng sightseeing đi hết các điểm tham quan của thành phố, giá rẻ như tặng. Hình em nó dưới đây

Xem thêm: